XXI Lòng Thống HốiThực trạng con người Muốn tiến đức, bạn hãy giữ lòng kính sợ Chúa và đừng tự do phóng túng quá ! Hãy bắt ngũ quan vào kỷ luật và đừng liều tìm những thú vui điên rồ. Hãy thực tâm sám hối, rồi bạn sẽ vãn hồi được ơn sốt sắng. Sám hối xây dựng lại những điều mà phóng đãng làm đổ nát. Một người sống ở đời, suy mình đang bị lưu lạc và hồn mình đang mắc ngàn vạn cái hiểm nguy mà cứ vui tít đi được, kể cũng lạ thật. Cần phải thống hối Tính nhẹ dạ, tật lười sửa khuyết điểm đã làm cho chúng ta không cảm được những đau khổ của linh hồn và thường khi lại cười một cách vô nghĩa trong lúc đáng lý ta phải khóc. Chỉ có tự do thật, chỉ có bình an vững chắc, khi nào ta biết kính sợ Chúa và có lương tâm thẳng thắn. Phúc lớn cho người biết khước từ những gì có thể làm cho mình chia trí và biết hồi tâm thống hối. Phúc lớn cho người biết trừ khử những gì có thể làm bẩn lương tâm. Hãy chiến đấu cho hùng dũng : một tập quán xấu chỉ có thể thắng dẹp bằng một tập quán tốt. Nếu bạn đừng pha mình vào việc người khác, người ta cũng sẽ để mặc bạn yên hàn mà làm điều bạn phải làm. Ơn Chúa an ủi Đừng tranh việc người khác, cũng đừng bận tâm đến việc thuộc phạm vi Bề trên. Hãy mở to mắt nhìn thẳng vào mình trước và hãy tự răn mình trước khi sửa vẽ chúng bạn. Không được lòng người ta cũng đừng buồn. Hãy buồn vì bạn đã không sống hẳn hoi, đã không thận trọng xứng đáng một tôi trung của Chúa, một tu sĩ đạo hạnh. Không hưởng được nhiều an ủi ở đời, nhất là những yên ủi giác quan, thì lại có lợi và làm cho đời ta vững chắc hơn. Còn ơn Chúa yên ủi mà ta không được, hoặc được ít là lỗi tại ta. Vì ta đã không thực tâm thống hối và đã không loại trừ những yên ủi ngoại lai vô ích. Đau đớn vì tội Bạn nên biết, bạn không đáng Chúa an ủi, trái lại chỉ đáng chịu đau khổ ? Toàn thể vũ trụ trở nên nặng nề, đắng cay cho những ai có lòng thống hối thật. Người công chính lúc nào cũng thấy có đủ lý do để khóc. Dầu xét mình hay xét việc người, ta nhận thấy rõ : trên đời không ai thoát đau khổ. Và càng suy cho thấu, càng đau đớn nhiều. Lý do xác đáng làm ta buồn tủi và thống hối chính là tội và thói hư của ta. Nó trói buộc ta chặt đến nỗi ta khó nhắc lòng lên suy những sự trên trời. Gẫm suy sự chết Nếu con năng suy đến sự chết hơn là nghĩ đến sống lâu, chắc con sẽ được sốt sắng sửa sai. Nếu con suy cho thấu những khổ đau nơi Hỏa ngục và Luyện hình, con sẽ vui lòng chịu đau khổ cũng như vất vả và không sợ gì là khắt khe nữa. Nhưng vì những chân lý đó chưa thấu nhập được tâm hồn ta và ta còn ưa chuộng những gì mơn trớn giác quan, nên ta còn lạnh nhạt và biếng lười. Xin ơn thống hối Thường tại tinh thần ta bạc nhược mà xác ta dễ phàn nàn về những gì không đâu. Hãy khiêm nhượng, xin Chúa ban cho ta tinh thần thống hối, và cùng Thánh Tiên tri thưa với Chúa : “Lạy Chúa, xin cho con ăn no bánh khóc lóc và cho con uống nước mắt con” (79, 6). SUY NIỆM Gặp đau khổ mà không phàn nàn, trái lại biết vui chịu, tự hạ trước mặt Chúa và xin ơn Chúa giúp đỡ : chính cảm tưởng khiêm tốn và sự thành tín ấy là tinh thần thống hối mà tác giả vừa nói. Phải, vui thế nào được, ở đời đầy đau khổ, đầy tội lỗi và thân phận lưu vong ! Quả thánh Augustin rất có lý khi nói : “Người giáo hữu thực đau khổ khi sống, chỉ chết mới hy vọng hết tội lỗi và được tùng phục Chúa trọn đời”. |